[Tản mạn điện ảnh] The Taste of Things (2023): vì sao ta thích xem phim về đồ ăn, dù ta không thể “nếm”?

Lưu ý: bài viết có tiết lộ trước một số nội dung quan trọng.

Thẳng thắn mà nói, tôi nghĩ rằng khán giả Việt Nam đang có lợi thế rất lớn khi Trần Anh Hùng – đạo diễn của The Taste of Things (2023) đang thực hiện khá nhiều bài phỏng vấn trên báo chí, như một phần trong chuỗi các hoạt động quảng bá bộ phim này tại chính quê hương anh trong thời gian gần đây. Vậy nên, với những ai có nhu cầu muốn thực sự “hiểu” thêm về bộ phim, “làm sáng tỏ” những điều còn mơ hồ về tác phẩm điện ảnh này, tôi nghĩ việc tìm đọc những bài phỏng vấn ấy sẽ là điều nên làm (tuy nhiên cũng đừng tin chúng hoàn toàn, ta đều hiểu cách báo chí có thể “bóp méo”, “chỉnh sửa” lời nói của ai đó để câu chuyện hấp dẫn hơn mà). Còn trong trường hợp bạn có nhu cầu “giải trí” cùng các bài phân tích “ý nghĩa” phim, khen chê một cách hơi kịch tính, đá xéo những suy nghĩ về “tự tôn dân tộc”, “làm nghệ thuật”, hay “mổ xẻ” từng câu nói để xem chúng có dụng ý gì … thì chắc chắn những gì tôi sắp viết ra đây cũng không phải thứ có thể làm bạn thỏa mãn.

Như trên tiêu đề, tôi chỉ muốn “mượn” bộ phim này để bàn về chuyện: tại sao những tác phẩm điện ảnh lấy đồ ăn / ẩm thực làm “nền” luôn là chủ đề được quan tâm & bàn luận (ít ra là với tôi), trong khi rõ ràng, so với những đề tài “nghệ thuật” khác như âm nhạc, thi ca hay thậm chí vũ kịch … thì rõ ràng 3 yếu tố làm nên một món ăn ngon là: mùi – vị – kết cấu, đều không thể được truyền tải hết thông qua kỹ thuật điện ảnh (ở thời điểm hiện tại).

Vậy thứ thật sự chúng ta đang nhìn thấy trên màn ảnh khi xem một bộ phim lấy đề tài ẩm thực là gì?

Continue reading [Tản mạn điện ảnh] The Taste of Things (2023): vì sao ta thích xem phim về đồ ăn, dù ta không thể “nếm”?

Tình yêu của tôi với món canh bí đỏ

Tôi yêu canh bí đỏ.

Bí đỏ chín rục vàng ruộm, cắt thành miếng to cỡ nửa lòng bàn tay, dày tầm đốt rưỡi ngón tay. Nếu có đam mê thì mua nguyên cả quả bí đỏ về, gọt vỏ, và làm cách nào đấy để biến nó thành hình dạng kể trên.

Còn nếu bạn đang trong giai đoạn: muốn bản thân mình sống như một con người có nhiều điều thú vị để làm với thời gian tồn tại trên cuộc đời này, hơn là đánh vật trong bếp với một thứ quả có lớp vỏ dày như vảy rồng, thì bạn có thể mua một vỉ bí đỏ cắt sẵn bán đầy ngoài siêu thị.

Tôi ăn nhiều và yêu canh bí đỏ nên lúc nào cũng mua hai vỉ.

Continue reading Tình yêu của tôi với món canh bí đỏ

cái tủ lạnh đầy ắp thức ăn

đó là “nghi thức” tôi đón Giao Thừa trong 8 năm qua ở Sài Gòn.

tôi hiếm khi trải qua thời điểm “đặc biệt” ấy trong năm mà không một mình, ngoại trừ lần nọ ra quán café cùng cô bạn kia.

vậy nên, còn cách nào khác để có thể sống sót trong 30 tiếng đồng hồ từ chiều ngày 31 tháng 12 đến hết ngày 1 tháng 1 năm sau mà không phải ra ngoài đường?

…….

Continue reading cái tủ lạnh đầy ắp thức ăn

the first taste / a very very very short story

“What is your favorite type of cake?”

“Blueberry Pie” she said, after thinking for a while.

He bursted into laughter.

“Blueberry Pie is not a cake.”

“Oh please, just stop! You act as if Genoise would be injured if I screamed that answer loud enough.”

“But we’re in a bakery to look something for your birthday. You don’t want to blow candles in a cookie, do you?”

“Why do people light candles in a cak… whatever, then blow out and make a wish? That’s nonsense.” she glared at him without spite.

“Okay, no more candles.”

“So it does not have to be a cake.” she concluded.

“C’mon!”

“You just want to do something different for my birthday, right?”

His face turned red and he began to splutter

“Since we move in together, I have baked pie almost every month this year… I can’t get a clue why a man like me being not good at all about cooking can bake pie and just only pie. In last few weeks… I decided to make a surprise for you, like a piece of cake, but I can’t make just one bit despite how easy it is…”

“Ironic”

“Yup, ironic, that’s it”

“I like your Bluberry Pies”

“But Bluberry Pie is the first and also the worst pie I have ever made, we all know that” he seems a little bit confused.

“And I like it, bake some for my bithday. But first, those Egg Tarts look amazing, let’s grab a dozen of them”

…….

Continue reading the first taste / a very very very short story

[Review sách] Han Kang – Người Ăn Chay

The Vegetarian: A Novel: Amazon.co.uk: Han Kang: 9781846276033: Books

Vốn dĩ tôi không có nhiều ấn tượng với văn học Hàn Quốc. Số lượng những tác phẩm / tác giả Hàn tôi từng đọc cũng không nhiều nhặn gì, chỉ đôi ba người. Nhưng không vì thế mà Người Ăn Chay – The Vegetarian lại trở thành một cái gáy tựa mờ nhạt trên giá sách của tôi. Thực ra từ lúc đọc xong cuốn sách này (khoảng tháng 4 năm ngoái), tôi đã rất muốn bỏ ra chút thời gian để viết vài dòng cảm nhận, nhưng cứ quên bẵng đi mất.

Nói ra chắc nhiều người nghĩ tôi bị điên, nhưng tôi nghĩ cuốn sách vẫn “trách thầm” tôi bấy lâu nay vì chẳng chịu “ngó ngàng” tới nó. Để biện minh cho một sự hiểu nhầm vốn đã kéo dài hằng năm, quả chẳng dễ dàng gì.

Continue reading [Review sách] Han Kang – Người Ăn Chay